01 tháng 11 2013
22 tháng 9 2013
29 tháng 7 2013
ĐI TÌM VƯỜN CỔ TÍCH
Thơ-Xuân Nùng
Thời thơ ấu nghe bà kể chuyện
Ngày xửa ngày xưa
Cây thị trong vườn
Đơm trái mgọt cho đời-vườn cổ tích
Trong trái thị thơm-có cô Tấm dịu hiền !
Vườn cổ tích nay Thành vườn sinh thái
“Cô Tấm “ bước ra,
Trái thị không còn
Những hương thơm
Trong vườn cổ tích
Đã bay đi
Không một chút vấn vương !
Những cô Tấm nay –bỏ vườn cổ tích
Xa lạ phố phường-Hoàng tử chẳng thấy đâu ?
Trong quán nước không có trầu cánh phượng
Chẳng còn gì để nhận ra nhau ?
Về đi em- cô tấm thời hiện đại
Vườn cổ tích xưa
Trong lũy tre làng !
Dưới tán thị- bóng bà thao thức
Đợi em về- lại kể chuyện dân gian...
2008
02 tháng 7 2013
28 tháng 5 2013
30 tháng 4 2013
12 tháng 3 2013
Thơ vui-Vui
Tình mơ...tình si
Xúc cảm trời, mây ,gió ...cạn dần
Gặp bác Tản Đà ,mời uống rượu
Rồi nguồn cảm xúc cứ lâng lâng
Trong mơ, ngoài rèm đặc màn sương
Khói bếp nhà ai toả khắp vườn
Trước rèm lờ mờ nàng Mây Trắng
Sau nhà thấp thoáng bóng nàng Hương
Gió rủ ta về với trời cao
Bao nhiêu tinh tú đứng đón chào
Lên tới tận ngàn xanh xanh thẳm
Tâm tình thơ phú với trăng sao
Đêm qua lại ngủ ở cung trăng
Uống rượu,hoạ thơ với chị Hằng
Rượu cũng chẳng ngon hơn trần giới
Hồn thơ cũng chẳng thấy hơn chăng !
Trở về lại gặp mấy nàng Mây
Rất muốn tâm tư, muốn giãi bầy
Mây Trắng mải bay về thượng giới
Mây Vàng mải gắm với bài tây
Rủ nàng Mây Xanh xuống trần chơi
Nàng bảo rằng :- " Tôi chán anh rồi !
Vì hồn anh gửi nhiều mây gió...
Biết có tình nào để cho tôi ? "
...!!! Mây trời cũng đã chán ta ư < ?! >
Ta kẻ si tình thật là hư
..." Thân lươn chẳng quản đầu lấm nữa "
Từ nay tình ái chắc phải từ !
Nếu vậy hồn ta gửi đâu đây
Trang thơ Đề từ đã giãi bày
" Trong hơi thở gấp dâng trời đất
Vẫn cứ si tình đến ngất ngây ..."
Thôi đành tới tán tỉnh Sao Mai
Vẫn lại lời thề ước một-hai :
-Anh chỉ yêu mình em thôi đấy !
Nhưng nàng boả rằng :- " Anh xấu trai ! "
.(...................)
!!!... Ngày mai ta quyết đi mỹ viện
Sửa lại dung nhan ở Thành Viên
Khối cô nàng lại nhòm ngó đây ,
Khốn nỗi nhà thơ chẳng có tiền !
Thôi ! đành ở lại với vợ già
Sớm tối quẩn quanh ở trong nhà
Vui với rượu - thơ cùng thi hữu
Thơ vào rồi lại gửi thơ ra .
Khi buồn lại hát bản tình ca
Để có âm thanh vui cửa nhà
.... Ôi !...chàng "thi sỹ " mơ huyền hão
Tỉnh mơ...! vẫn thấy...ta vẫn ta ...!
...! Ha...ha...ha
Ha...ha...a...a...ha !!!
:
Mấy nay thơ phú đi đâu vợiXúc cảm trời, mây ,gió ...cạn dần
Gặp bác Tản Đà ,mời uống rượu
Rồi nguồn cảm xúc cứ lâng lâng
Trong mơ, ngoài rèm đặc màn sương
Khói bếp nhà ai toả khắp vườn
Trước rèm lờ mờ nàng Mây Trắng
Sau nhà thấp thoáng bóng nàng Hương
Gió rủ ta về với trời cao
Bao nhiêu tinh tú đứng đón chào
Lên tới tận ngàn xanh xanh thẳm
Tâm tình thơ phú với trăng sao
Đêm qua lại ngủ ở cung trăng
Uống rượu,hoạ thơ với chị Hằng
Rượu cũng chẳng ngon hơn trần giới
Hồn thơ cũng chẳng thấy hơn chăng !
Trở về lại gặp mấy nàng Mây
Rất muốn tâm tư, muốn giãi bầy
Mây Trắng mải bay về thượng giới
Mây Vàng mải gắm với bài tây
Rủ nàng Mây Xanh xuống trần chơi
Nàng bảo rằng :- " Tôi chán anh rồi !
Vì hồn anh gửi nhiều mây gió...
Biết có tình nào để cho tôi ? "
...!!! Mây trời cũng đã chán ta ư < ?! >
Ta kẻ si tình thật là hư
..." Thân lươn chẳng quản đầu lấm nữa "
Từ nay tình ái chắc phải từ !
Nếu vậy hồn ta gửi đâu đây
Trang thơ Đề từ đã giãi bày
" Trong hơi thở gấp dâng trời đất
Vẫn cứ si tình đến ngất ngây ..."
Thôi đành tới tán tỉnh Sao Mai
Vẫn lại lời thề ước một-hai :
-Anh chỉ yêu mình em thôi đấy !
Nhưng nàng boả rằng :- " Anh xấu trai ! "
.(...................)
!!!... Ngày mai ta quyết đi mỹ viện
Sửa lại dung nhan ở Thành Viên
Khối cô nàng lại nhòm ngó đây ,
Khốn nỗi nhà thơ chẳng có tiền !
Thôi ! đành ở lại với vợ già
Sớm tối quẩn quanh ở trong nhà
Vui với rượu - thơ cùng thi hữu
Thơ vào rồi lại gửi thơ ra .
Khi buồn lại hát bản tình ca
Để có âm thanh vui cửa nhà
.... Ôi !...chàng "thi sỹ " mơ huyền hão
Tỉnh mơ...! vẫn thấy...ta vẫn ta ...!
...! Ha...ha...ha
Ha...ha...a...a...ha !!!
06 tháng 3 2013
13 tháng 2 2013
06 tháng 2 2013
16 tháng 1 2013
TIẾNG ĐÊM
Thơ-Quang Hùng
Đêm lắng ghe nhiều âm thanh quen-lạ
Tiếng thì thầm của lá của cây
Tiếng gió đùa hàng tre trước ngõ
lả lướt bên nhau ...kọt...ket ...suốt đêm
dài
Đôi dế mèn rầu rĩ oán trời
Ban cho một kiếp đời phận mỏng
lầm lũi trong hốc cây không bóng
Chờ đêm về than thở với trời xanh
Kòkò...kèkè...gào thi với gió
Gió cũng chẳng đoái hoài ngăn trở
Biết rõ đời loài ễnh bị hàm oan
Tiếng tắc kè lúc nhặt lúc khoan
vẫn nhịp nhịp ...Tắc!...kè!...câu một
Lẻ -nắng, chẵn-mưa ai mà chẳng thuộc
Đã trở thành điệu nhạc giữa nhân gian
Tiếng không gian ,tiếng của thời gian
Động đậy lớn dần của cây của lá
Của những nụ hoa mai trước cửa
Chờ bình minh khoe sắc tươi vàng
Những âm thanh của xóm của làng
Tiếng nhạc nhẹ nhà ai đêm không ngủ
Tiếng chó sủa om sòm trong ngõ
Tiếng mèo hoang đêm tối gọi bạn tình
Tôi lắng nghe tiếng của không thinh
Tiếng rạng đông báo mặt trời sắp tỏ
Và cả tiếng lòng tôi gọi nhỏ
Ngủ đi thôi đêm cũng sắp tàn rồi !
Tôi lặng thầm nghe từng tiếng mưa rơi
Tiếng gió lạnh lùa vào qua khe cửa
Tiếng lòng tôi thầm thì hỏi nhỏ
Nơi xa xôi em có nhớ anh không...?
Trong đêm đông, nào ai nhớ ai mong?
Hay cũng chỉ tiếng lòng tôi im lặng
Cả không gian đâu đây vang động
Tiếng gió ...Tiếng mưa ...Tiếng của đất ,
trời...
Tiếng đêm...Tiếng gió...Tiếng mưa rơi...
Bản hoà tấu côn trùng khi màn đêm buông
xuống
Tiếng không gian đi vào quên lãng
Chỉ còn tiếng lòng tôi thầm gọi ...Em ơi
!
Tháng 11/2011
CON ĐƯỜNG EM ĐÃ ĐI XƯA
Con đường em đã đi xưa ấy
Đất đá lô nhô cỏ lut bờ
Đêm khuya đường vắng người không bóng
Lất phất mưa phùn ướt tóc thơ
Hai bánh xe lăn đường trơn trượt
Mấy lần tưởng ngã bước bâng quơ
Mặc cho trời tối đường khuya lạnh
Em biết Tình yêu anh vẫn chờ
Ôm chặt anh vào em mới thấy
Sức mạnh tình yêu thật vô bờ
Ước gì lại có đêm ấy nhỉ
Tình ta đẹp quá , đẹp hơn mơ
Con đường buổi tối đó em đi
Mưa gió đường trơn có xá gì
Em đã yêu anh yêu tất cả
Anh là tất cả mối tình si
Q.Hùng
2008
Đất đá lô nhô cỏ lut bờ
Đêm khuya đường vắng người không bóng
Lất phất mưa phùn ướt tóc thơ
Hai bánh xe lăn đường trơn trượt
Mấy lần tưởng ngã bước bâng quơ
Mặc cho trời tối đường khuya lạnh
Em biết Tình yêu anh vẫn chờ
Ôm chặt anh vào em mới thấy
Sức mạnh tình yêu thật vô bờ
Ước gì lại có đêm ấy nhỉ
Tình ta đẹp quá , đẹp hơn mơ
Con đường buổi tối đó em đi
Mưa gió đường trơn có xá gì
Em đã yêu anh yêu tất cả
Anh là tất cả mối tình si
Q.Hùng
2008
KHÚC NHẠC BUỒN
Khúc nhạc buồn
Tôi đang viết vần thơ của cuộc đời
Nhưng sao bút cứ đứng buồn im lặng
Mực vẫn thấy mà dòng thơ vẫn trắng
Hay mắt mình loạn màu sắc thời gian !?
Tiếng chim hót lạc giọng ở trong vườn
Cây lặng lẽ trả lá vàng cho đất
Thời gian ơi ! Đời người ơi ....Sương mật
Kéo dài thêm đau khổ kiếp đời ngơ !
Bóng mặt trời qua từng đám mây mờ
Loang lổ những mảng xanh mảng tối
Ta muốn đẩy đám mây kia lùi lại
Để ánh dương rọi chiếu xuống trần ai
Thẳm con đường trước mặt - Đường đời
Thời gian cứ mải đi ...vội vã ?
Thời gian như cộng dồn quá khứ ....
Còn tương lai ...cứ thế ,lững lờ trôi...
Trang thơ đời , tôi khép lại rồi
Ngồi lặng nghe tiếng chim lạc giọng
Nghe khúc nhạc đời rơi lạc lõng
khúc nhac buồn quá khứ -Tương lai !
Quanghung-muathu
22-5-2012
NHỮNG BÀI THƠ TÌNH HAY
Bài thơ ĐÔI DÉP
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nổi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia xẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia .
( Tác giả : Khuyết danh )
Điều anh không biết
Riêng điều ấy không bao giờ anh biết
Có một lần...em lỡ hẹn với anh
Chiều vàng xanh nơi góc phố xanh
Em đến gần cánh cửa xanh hé mở...
Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ
Đôi chân em sao khó bước qua
Chỉ một bước thôi là hết cách xa
Anh gần lắm...phía bên kia đôi guốc
Chẳng biết vì sao chân em lui bước
Chiều dương xanh bên cánh cửa xanh
Có kẽ nào em lỡ hẹn cùng anh
Đôi guốc đỏ biết rằng em đã tới ...
Thơ .Phi Tuyết Ba
Điều anh không biết
Riêng điều ấy không bao giờ anh biết
Có một lần...em lỡ hẹn với anh
Chiều vàng xanh nơi góc phố xanh
Em đến gần cánh cửa xanh hé mở...
Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ
Đôi chân em sao khó bước qua
Chỉ một bước thôi là hết cách xa
Anh gần lắm...phía bên kia đôi guốc
Chẳng biết vì sao chân em lui bước
Chiều dương xanh bên cánh cửa xanh
Có kẽ nào em lỡ hẹn cùng anh
Đôi guốc đỏ biết rằng em đã tới ...
Thơ .Phi Tuyết Ba
TẢN MẠN BỐN MÙA
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)