:
Mấy nay thơ phú đi đâu vợiXúc cảm trời, mây ,gió ...cạn dần
Gặp bác Tản Đà ,mời uống rượu
Rồi nguồn cảm xúc cứ lâng lâng
Trong mơ, ngoài rèm đặc màn sương
Khói bếp nhà ai toả khắp vườn
Trước rèm lờ mờ nàng Mây Trắng
Sau nhà thấp thoáng bóng nàng Hương
Gió rủ ta về với trời cao
Bao nhiêu tinh tú đứng đón chào
Lên tới tận ngàn xanh xanh thẳm
Tâm tình thơ phú với trăng sao
Đêm qua lại ngủ ở cung trăng
Uống rượu,hoạ thơ với chị Hằng
Rượu cũng chẳng ngon hơn trần giới
Hồn thơ cũng chẳng thấy hơn chăng !
Trở về lại gặp mấy nàng Mây
Rất muốn tâm tư, muốn giãi bầy
Mây Trắng mải bay về thượng giới
Mây Vàng mải gắm với bài tây
Rủ nàng Mây Xanh xuống trần chơi
Nàng bảo rằng :- " Tôi chán anh rồi !
Vì hồn anh gửi nhiều mây gió...
Biết có tình nào để cho tôi ? "
...!!! Mây trời cũng đã chán ta ư < ?! >
Ta kẻ si tình thật là hư
..." Thân lươn chẳng quản đầu lấm nữa "
Từ nay tình ái chắc phải từ !
Nếu vậy hồn ta gửi đâu đây
Trang thơ Đề từ đã giãi bày
" Trong hơi thở gấp dâng trời đất
Vẫn cứ si tình đến ngất ngây ..."
Thôi đành tới tán tỉnh Sao Mai
Vẫn lại lời thề ước một-hai :
-Anh chỉ yêu mình em thôi đấy !
Nhưng nàng boả rằng :- " Anh xấu trai ! "
.(...................)
!!!... Ngày mai ta quyết đi mỹ viện
Sửa lại dung nhan ở Thành Viên
Khối cô nàng lại nhòm ngó đây ,
Khốn nỗi nhà thơ chẳng có tiền !
Thôi ! đành ở lại với vợ già
Sớm tối quẩn quanh ở trong nhà
Vui với rượu - thơ cùng thi hữu
Thơ vào rồi lại gửi thơ ra .
Khi buồn lại hát bản tình ca
Để có âm thanh vui cửa nhà
.... Ôi !...chàng "thi sỹ " mơ huyền hão
Tỉnh mơ...! vẫn thấy...ta vẫn ta ...!
...! Ha...ha...ha
Ha...ha...a...a...ha !!!