CẢM ƠN ĐỜI MỖI SỚM MAI THỨC DẬY-TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG .

02 tháng 6 2016

Tiếng đêm

BÀI ĐĂNG LẠI

Thơ-Quang Hùng 
Đêm lắng nghe nhiều âm thanh quen-lạ
Tiếng thì thầm của lá của cây
Tiếng gió đùa hàng tre trước ngõ
lả lướt bên nhau ...kọt!...ket !...suốt đêm dài

Đôi dế mèn rầu rĩ oán trời
Ban cho một kiếp đời phận mỏng
lầm lũi trong hốc cây không bóng
Chờ đêm về than thở với trời xanh

Tiếng ễnh ương ...èng...ẹc lạnh tanh 
Kòkò...kèkè...gào thi với gió
 Gió cũng chẳng đoái hoài ngăn trở
Biết rõ đời loài ễnh bị hàm oan

Tiếng tắc kè lúc nhặt lúc khoan
vẫn nhịp nhịp ...Tắc!...kè!...câu một
Lẻ nắng, chẵn mưa ai mà chẳng thuộc
Đã trở thành điệu nhạc giữa nhân gian

Tiếng không gian ,tiếng của thời gian
Động đậy lớn dần của cây của lá
Của những nụ hoa mai trước cửa
Chờ bình minh khoe sắc tươi vàng

Những âm thanh của xóm của làng
Tiếng nhạc nhẹ nhà ai đêm không ngủ
Tiếng chó sủa om sòm trong ngõ
Tiếng mèo hoang đêm tối gọi bạn tình

Tôi lắng nghe tiếng của không thinh
Tiếng rạng đông báo mặt trời sắp tỏ
Và cả tiếng lòng tôi gọi nhỏ
Ngủ đi thôi đêm cũng sắp tàn rồi !

Tôi lặng thầm nghe từng tiếng mưa rơi
Tiếng gió lạnh lùa vào qua khe cửa
Tiếng lòng tôi thầm thì hỏi nhỏ
Nơi xa xôi em có nhớ anh không...?

Trong đêm đông, nào ai nhớ ai mong?
Hay cũng chỉ tiếng lòng tôi im lặng
Cả không gian đâu đây vang động
Tiếng gió ...Tiếng mưa ...Tiếng của đất , trời...

Tiếng đêm...Tiếng gió...Tiếng mưa rơi...
Bản hoà tấu côn trùng khi màn đêm buông xuống
Tiếng không gian đi vào quên lãng
Chỉ còn tiếng lòng tôi thầm gọi ...Em ơi !


Tháng 11/2011